Đây là nỗi khổ của em mà nghe đồn cũng là nỗi buồn của các vườn xương rồng khác.

Đó là sinh vật bé xíu trắng tinh: Rệp sáp.

Thường khi có rệp sáp các bạn sẽ thấy kiến siêng năng chạy qua chạy lại mấy chậu của mình lắm.

Rệp sáp và tụi kiến nó sống cộng sinh với nhau.

Kiến thì tha rệp và trứng đi phát tán khắp nơi.

Ngược lại rệp sáp cũng thải ra chất thải là dịch ngọt giàu đường cho kiến.

Nông dân kiến

Kiến sẽ nuôi và chăm sóc kiến như loài người chăm sóc và nuôi dưỡng bò để vắt sữa. Việc so sánh như vậy rất ư là giống, vì bạn có biết rằng tụi kiến sẽ dùng râu để kích thích tụi rệp sáp tiết ra dịch? Gần như giống với việc vắt sữa bò của loài người chúng ta.

Có thể hình dung cảnh người ta lùa đàn bò từ nơi hết cỏ đi đến nơi có cỏ non, và tụi bò sẽ gặm sạch cỏ ở đó với cảnh tụi kiến tha mấy con rệp sáp từ một cây đã chết vì bị rệp sáp hút suy kiệt, đến một cây khác ngon lành hơn.

Và cảnh con người chiến đấu, xua đuổi những con vật làm tổn hại đến đàn bò của mình đến cảnh tụi kiến đi tiêu diệt những thiên địch của rệp sáp.

Tiêu diệt cả lũ

Bởi vậy cho nên khi thấy tụi kiến và cây xương rồng của mình có dấu hiệu bị stress (héo, mềm..) thì phải tìm cách tiêu diệt đám kiến cho bằng hết và sau đó là diệt tụi rệp.

Kiến thì em thấy thoải mái nhất là mua loại mật diệt kiến về, nhỏ một ít vào đường đi của tụi kiến, cả đám bu vào ăn và tha về tổ, thế là chết cả 1 đám.

Rệp sáp thì hơi mệt vì sẽ có một mớ trên cây, một mớ dưới đất. Biện pháp duy nhất là phải xen kẽ thuốc với nhau. Có lần em thử tưới thuốc lên đầu một đám rệp sáp đang bò trên cây, một số đứa thì chết, một số đứa cứ nhởn nhơ mà bò, ngày hôm sau đám bò bò đó vẫn sống nhăn răng. Nói ở đây để các bạn hình dung mức độ lờn thuốc của tụi này.